Chồng đảm quá... hóa khổ
Ngày chưa “chấm” chàng, mình luôn nghĩ loại ngay từ đầu anh quá chỉnh chu. Đàn ông mà cẩn thận, cái gì cũng sạch, cũng biết thì sẽ là một tay “đàn bà”, hoặc là quá hoàn hảo. Như vậy làm vợ hắn sẽ thường xuyên bị soi và chê. Lấy ông nào đoảng vị tí để mình còn lên nước: “Em không ở nhà thì có mà...” hoặc “Anh phải thế này...”.
Nhưng chạy trời không khỏi nắng, chồng mình đảm vô cùng. Chàng vào bếp một loáng đã thơm phức, cơm ngon canh ngọt, hấp dẫn hơn mình làm. Vợ muối dưa chồng còn dặn: “Em nên pha nước muối hạt, sau đó gạt cấn đi thì dưa sẽ ngon, muối biển còn bẩn lắm”. Lúc đầu thấy ngưỡng mộ nhưng sống với chàng càng lâu thấy mình càng kém cỏi, việc gì mình làm chàng cũng có cách để nhận xét, cứ như cô giáo cố tình “trù” không cho điểm 9, điểm 10.
Ảnh chỉ mang tính minh họa.
Ở nhà, chàng chẳng mấy hài lòng khi mình làm việc nhà, thậm chí, chàng còn rất thẳng thắn chê bai như: "em rửa bát thế này khéo chưa sạch hết xà phòng", rồi "sao em hay làm vỡ bát thế?", hay " thôi, em nghỉ ngơi đi, để anh làm loáng 1 tý là xong, chứ em làm thế này, vừa lâu la, vừa chẳng sạch, anh không yên tâm chút nào...". Thôi thì, cứ gọi là chóng mặt. Mới đầu, không phải làm việc gì tôi cũng lấy làm thích thú, nhưng càng ở lâu càng thấy ngán ngẩm, chán nản, cứ như mình là người thừa trong chính gia đình của mình.
Khi đi ăn ngoài, chàng luôn là người chọn thực đơn: “Nên chọn bún tối màu không qua tẩy trắng, đừng nên ăn chả cá làm sẵn, sợ họ làm từ cá con, cá chết...”. Mỗi lần mình đi chợ về lại nơm nớp xem chàng sẽ phê bình rút kinh nghiệm gì. Vẫn biết chàng nhận xét luôn đúng, cũng chẳng nói nặng lời nhưng sao mình cứ thấy không thoải mái, mất cả uy của vợ. Mỗi lần đi siêu thị, chàng không phải đi theo để xách đồ như nhiều gia đình khác mà chính là người chủ chọn. Nhiều khi những thứ mình thích ngày xưa bị chàng loại khỏi danh sách vì không khoa học, hại sức khỏe.
Cũng vì chồng đảm quá nên vợ chả khi nào được khen “Em nấu ngon quá” hay “vợ tuyệt vời” mà phụ nữ thì chúa thích khen nên nhiều khi rất chưng hửng. Hôm trước vừa làm món nem rán mà chàng thích, nghĩ là rất ngon, chồng sẽ khen. Nào ngờ vừa ăn, chàng gật đầu hài lòng, nhưng không quên bồi thêm: “Em à, cho vài giọt chanh vào dầu trước khi rán thì nem này còn giòn và ngon nữa!!!”.
Ước gì nhiều lúc ông chồng cũng ngu ngơ, vụng về để mình được thể hiện là phụ nữ đảm đang, để chàng thấy mình thật quan trọng. Khi đi công tác, mình hơi ngậm ngùi, chả dám cất lời dặn: “Anh ở nhà nhớ...”. Cũng vì chồng quá đảm nên mình thành tự ti, ngày càng lười đi, làm gì cũng chả có hứng vì biết chắc chả khi nào được tán dương.
Cũng tại chàng hơn mình nên con cái nhờ gì lại chạy ra chỗ bố: “Bố làm đẹp hơn!”. Chắc chắn không phải mình quá vụng về mà anh quá khéo léo. Cái gì anh nói cũng đúng, cái gì anh làm cũng tốt hơn mình! Nhưng giá như anh cứ giả vờ kém hơn thì có tốt không, giá như anh biết làm nhưng lười hơn một chút?! Giá như lúc đó anh bảo: “Con ra nhờ mẹ làm đi, mẹ siêu lắm đấy!”.
Mỗi lần đi ra ngoài, bạn bè cứ khen: Đúng là có vợ khéo nên quần áo của anh khi nào cũng chỉn chu, lấy vợ về càng phong độ ra...Mình xấu hổ, im lặng còn chàng thì đầy tự hào. Rõ ràng được tiếng thơm lây nhưng sao mình không thoải mái. Có lần mình thấy mấy bà hàng xóm “buôn” ở đầu ngõ rằng: Vợ chả biết làm gì, lười biếng, chồng yêu chiều mãi rồi có ngày cũng chán chứ! Mình biết bà ấy ghen vì không được chồng chia sẻ việc nhà, nhưng mình cũng lo. Chồng đảm thế, giờ chắc không có mình trong nhà cũng chả sao?!
Theo Webphunu
0 nhận xét:
Đăng nhận xét