Vợ sảy thai đêm tân hôn, tôi bị lừa đau đớn!
Tôi cũng đã có một đêm tân hôn địa ngục. Một đêm tân hôn đầy bi kịch và sự đau đớn cho cả tôi và vợ. Và giờ đây, chúng tôi đang sống những ngày mà chồng và vợ như hai kẻ ở hai chiến tuyến. Chúng tôi không thể vượt qua được rào cản quá lớn trước mặt và sợ rằng cuộc hôn nhân này đành phải chấm dứt tại đây. Dù rằng, mới chỉ hơn 1 tháng trước, chúng tôi hân hoan làm đám cưới!
Nói đúng ra tôi đã bị lừa, bị lừa một cách đau đớn. Vợ tôi đã dắt mũi tôi vào cuộc hôn nhân này. Cô ấy đã từng yêu người đàn ông khác mấy năm trời, tôi biết điều đó. Phụ nữ ở tuổi 27 làm gì có ai chưa từng có một mối tình vắt vai nào. Tôi và cô ấy quen nhau khá lâu rồi. Lúc đó, chỉ tôi cũng có cảm tình đôi chút vì cô ấy khá xinh xắn. Nhưng khi ấy tôi biết cô ấy đã có bạn trai nên luôn giữ mối quan hệ đúng mực. Tôi không thích cảnh tranh cướp bạn gái của người khác nên dù có chút cảm tình tôi cũng vẫn không tiến tới quá ranh giới bạn bè.
Thế rồi cô ấy tìm đến tôi khóc lóc nói rằng cô ấy đã bị bạn trai phụ tình. Tôi thấy thương cô ấy, lại sẵn trong lòng có chút cảm tình nên đã dành thời gian ở bên cô ấy nhiều hơn.
Thế rồi tình yêu nảy nở, chỉ hơn 1 tháng sau đó. Chúng tôi chỉ yêu nhau được khoảng 2 tháng là cô ấy và gia đình bên đó giục cưới. Tôi nghĩ có lẽ cô ấy cũng có tuổi rồi nên cũng mong ngóng. Hơn nữa tôi cũng thấy chúng tôi chẳng có gì phải chần chừ gì chuyện cưới xin cả nên đồng ý. Hai bên gia đình vội vàng thu xếp làm đám cưới.
Vì thời gian quen nhau chưa lâu, bản thân tôi cũng còn e ngại nhiều điều nên trong chuyện tế nhị tôi chưa từng đòi hỏi. Thực tế, bản thân tôi cũng xác định có thể đêm tân hôn sẽ có một tình huống là cô ấy không còn trong trắng. Tôi có linh cảm như vậy vì cô ấy yêu người kia khá lâu. Đã vậy cô ấy là người con gái rất mạnh mẽ nhưng khi bị anh ta phụ bạc thì cô ấy rất đau khổ nên tôi nghĩ có lẽ cô ấy đã trao thứ quý giá nhất cho anh ta rồi. Nhưng với tôi điều đó cũng không sao cả. Thời buổi này kiếm một cô vợ còn trong trắng quả thật cũng không phải dễ dàng, nhất là ở tuổi này.
Dù xác định tâm lí cho mình như thế nhưng tôi vẫn sốc. Đêm tân hôn, tôi “yêu” vợ và cô ấy bị chảy máu xối xả. Tôi cuống lên đưa vợ vào bệnh viện và được biết cô ấy…sảy thai! Trời ơi! Tôi không thể nào tin nổi! Sảy thai ư? Tôi thậm chí còn chưa từng động vào cô ấy khi yêu vậy thì cái thai đó là của ai? Dù là của ai thì dám chắc là cô ấy đã lợi dụng tôi, coi tôi là một tấm bình phong để cứu cho đời cô ấy. Thật ghê tởm. Tôi cảm thấy ghê tởm người phụ nữ mình gọi bằng vợ.
Chuyện đó cả họ nhà tôi đều biết. Tôi nhục nhã vô cùng. Ấy vậy mà khi tỉnh dậy, vợ tôi còn nhìn tôi bằng ánh mắt căm hận như kiểu tôi là kẻ sát nhân vừa giết chết đứa con tình yêu của cô ta với người yêu cũ. Cô ta trách cứ tôi là kẻ thô bạo rồi ôm mặt khóc rưng rức cả ngày. Tôi đau đớn vô cùng, chấp nhận ăn của thừa để rồi lại thành kẻ có tội.
Tôi không hẹp hòi gì nhưng qua việc này tôi thấy rõ ràng là cô ta không hề yêu tôi mà chỉ muốn nhanh chóng kiếm một tấm chồng để cứu vớt danh dự của bản thân và gia đình mà thôi. Nếu yêu tôi thật lòng thì cô ấy phải thừa nhận với tôi và cho tôi quyền quyết chứ không phải là vội vã nhận lời yêu để biến tôi thành kẻ “Đổ vỏ” như vậy.
Một người vợ như thế tôi có thể sống hạnh phúc không? Cái ám ảnh này tôi làm sao mà quên được, cả đời sẽ phải sống với suy nghĩ vợ không yêu mình mà chỉ lừa mình thôi ư? Tôi muốn ly hôn? Tôi phải làm sao đây?
Theo NLĐ