Vớ nhầm chồng “trẻ con”
Nhớ ngày con Nhung mang bầu đã tủi thân vì thằng chồng lười rồi, cho đến lúc vào viện sinh cũng bị ấm ức, như người ta thì vào mà động viên vợ, ít nhất cũng biết hỏi xem vợ muốn ăn gì... cần gì để chồng đưa, đằng này nó cắm mặt vào cái điện thoại bắn chíu chíu đến mê mệt. Mẹ vợ góp ý thì nó làu bàu: “Ai chả phải đẻ, làm như có mỗi vợ con mang bầu ấy”.
Lại được bà mẹ chồng cũng cứ cưng nựng con trai, lúc nào cũng coi nó như là ông giời con nhà mình. Nhung phải chịu đựng mãi cái tính chây ỳ ấy của chồng cho đến lần vào ngày nghỉ, Nhung đưa con về ngoại chơi, lâu rồi không về thăm ông bà vậy mà thằng chồng cũng không về theo, trong khi đó mẹ chồng đùng đùng gọi điện nói một thôi một hồi: “Mày đi như thế ai nấu nướng cho con tao ăn, ai chăm sóc nó”. Bà thương con trai từ bé có biết vào bếp nấu nướng gì đâu, giờ lại ra quán xá mất vệ sinh...
Nhung ngỡ ngàng: “Con còn bận con nhỏ, chồng con bằng ngần ấy rồi mà không tự lo nổi cho bản thân thì theo mẹ có được hay không?”. “Mày lại còn cãi à? Nó có ra quán, có đi nhà nghỉ thì cũng đừng trách nhé”.
Nhung chỉ cười nhạt: “Mẹ cho anh ấy tiền ạ?”. Bởi tay ấy hiện công ăn việc làm không có, mà toàn muốn làm bố thiên hạ, động việc gì cũng chê với với lương không xứng tầm, chỉ được đôi ba tháng là bỏ. Ở nhà kêu tìm việc nhưng chỉ chúi mũi vào chơi cờ với lướt diễn đàn chém gió, mặc kệ có vợ lo.
Sau đó bà thông gia gọi điện đến làm um xùm lên nói chú thím tôi không biết dạy con. Bà ấy kể lể nhiếc móc từng chuyện nhỏ xíu một, nói như bắn liên thanh, thím tôi bật loa cho cả nhà nghe, rồi chỉ nhẹ nhàng nói ngắn gọn: “Chúng tôi sẽ dạy cháu”. Chán cái ngữ ấy quá rồi nên chắc chú thím tôi cũng chẳng tiếc, muốn ra sao thì ra, tùy con gái. Và cái Nhung quyết định đá thằng vô công rồi nghề.
Thằng ấy giở mặt, quay ra mắng chửi con bé, rủa chú thím tôi là cái loại bị cụt giống, thất đức nên chỉ đẻ được ba đứa con gái, chị cái Nhung cũng chỉ đẻ được hai đứa con gái, chị thứ hai của Nhung thì mãi chẳng sinh được con. “Rốt cuộc cũng tịt giống, thằng chồng ruồng bỏ, nhà mày lại có nòi bỏ chồng thôi”. Động vào nỗi đau của chú thím khiến họ không thể nào quên mà tha thứ nổi.
Ít lâu sau ông bà thông gia đến nhà chú thím xin lỗi: “Nó trẻ người, nóng tính nói khi chưa kịp suy nghĩ. Chúng tôi cũng chưa rõ chuyện đã trách nhầm con dâu”.
Chú tôi thủng thẳng: “Đó là chuyện riêng chúng nó tự quyết thôi. Còn nói thật, sau những câu rủa xả nhà tôi mà nó còn vác mặt về đây được thì tôi cũng phục lắm”.
Thằng đấy biết không thể cứu vãn nên được thể đến nhà trọ chửi cho hả: “Loại mày mà bỏ tao thì chỉ lấy được loài lang sói”. Nó định xông vào đánh con bé, Nhung nhanh hơn gọi được hai ông anh họ cao to lực lưỡng đến “nắn gân”, thằng chồng chùn bước, bỏ đi.
Giờ Nhung cho con đi học, không phải hầu hạ thêm một đứa lớn xác nữa nên nhàn hẳn, lại đỡ căng thẳng. Nghe đâu tên ấy không chịu được nhiệt nên đã về quê với mẹ rồi.
Theo TSL
Dân Trí
0 nhận xét:
Đăng nhận xét