Vợ nghiện việc
Ảnh minh họa. Nguồn: Internet
Tuần nào cũng vậy, ngày chủ nhật của gia đình mình trôi qua theo một công thức định sẵn: vợ cặm cụi gõ lách cách hai máy tính cùng một lúc, hóa đơn chứng từ chất đầy bàn làm việc, ba bố con hết chơi điện tử, xem ti vi lại đi ra đi vào.
Nhiều lần, anh đề nghị vợ tạm gác công việc để cả nhà đi chơi nhưng vợ dùng dằng không chịu. Với vợ, nếu nghỉ làm một ngày, “thiệt hại” về kinh tế sẽ rất lớn…
Nhìn vợ hao mòn từng ngày vì áp lực công việc, anh xót lắm. Anh hiểu suy nghĩ của vợ nên càng thương hơn. Vốn thiếu thốn từ bé, vợ rất thấm thía nỗi khổ của cảnh nghèo. Do vậy, vợ luôn cố gắng vươn lên để tạo dựng cuộc sống ổn định về kinh tế. Khi có con, mong mỏi lớn nhất của vợ là con được sống đầy đủ. Ngày mới cưới, vợ “cày” ngày “cày” đêm để kiếm tiền, đến nỗi mình không có thời gian hưởng tuần trăng mật. Sáu năm sau ngày cưới, nhờ chăm chỉ làm ăn, vợ chồng mình đã có cơ ngơi vững vàng, có tiền tích lũy. Nhưng, tính tham công tiếc việc dường như đã ăn vào máu vợ. Còn nhớ, khi bé My vừa đầy tháng, chồng đi công tác, vợ một mình ở nhà vừa chăm con vừa làm việc.
Hàng xóm kể, vợ một tay đưa nôi ru con ngủ, một tay gõ máy tính gần suốt đêm. Anh nghe kể mà phát hoảng, phải nhờ bà ngoại lên trông chừng vợ. Ngoài việc ở công ty, vợ còn nhận làm kế toán cho ba công ty tư nhân nên làm ngày làm đêm không hết việc. Vợ không còn thời gian dành cho chồng hay chăm chút bản thân. Mắt thâm quầng vì thức khuya, da dẻ sạm đi vì mệt mỏi, mới hơn ba mươi mà vợ đã “xuống cấp” nhanh chóng.
Nhưng với vợ, việc đó chẳng mấy quan trọng, vợ chỉ thực sự vui khi hoàn thành được chỉ tiêu đề ra trong công việc. Anh muốn dứt vợ ra khỏi đống sổ sách để vợ thảnh thơi. Đôi lần, anh đã thành công nhưng khổ nỗi, đi chơi mà vợ cứ kè kè cái ipad rồi check mail liên tục khiến chuyến đi mất vui…
Ảnh minh họa. Nguồn: Internet
Hai con cũng ít thời gian gần gũi mẹ vì cả ngày học ở trường, tối về chỉ chơi với bố vì mẹ bận làm việc. Dù anh biết vợ rất thương con, sắm sửa cho chúng đủ thứ không thua kém bạn bè, có món gì ngon, cái gì đẹp, vợ đều mua cho con. Nhưng, tất cả những thứ ấy, không thể bù đắp được sự thiếu vắng hơi ấm của mẹ. Con cần lắm vòng tay ôm ấp của mẹ trước khi đi ngủ, một nụ hôn tạm biệt mỗi buổi sáng đến trường. Anh cũng cần vợ quan tâm chăm sóc, dù chỉ là một bữa cơm ấm áp sau giờ tan tầm. Anh muốn cùng vợ đi du lịch, ôn lại những kỷ niệm thưở mới yêu để hâm nóng tình cảm. Anh nhớ, lâu rồi gia đình mình chưa đi chơi chung…
Nếu biết những suy nghĩ này của anh, vợ đừng “nghiện” việc nữa nhé. Anh có thể cáng đáng chuyện kinh tế của gia đình, vợ không cần phải lao tâm khổ tứ như vậy. Hãy để anh làm bóng mát che chở cho cuộc đời vợ…
Theo Hải Lâm
PNO
0 nhận xét:
Đăng nhận xét