Một đời vợ vẫn đòi lấy gái còn trong trắng
Người anh yêu chỉ đôi ba cô, với cô nào anh cũng xác định nhưng rồi, vì một vài nguyên nhân khiến mối tình thứ nhất, thứ hai thất bại. Anh chọn mối tình thứ ba là đích, là nơi anh sẽ là người đàn ông đích thực, là người chồng, người cha của các con anh.
Nhưng sau này, vì cái tính gia trưởng, cái tính giàu có nhưng lại tiết kiệm của anh mà vợ chồng anh dần lục đục. Nhiều mâu thuẫn trong gia đình bắt đầu nảy sinh từ những việc rất nhỏ nhặt. Chuyện vợ anh mua sắm nhiều anh cũng cau có khó chịu. Chuyện vợ anh ăn diện anh cũng nói bảnh chọe. Rồi, có hàng tháng về quê vợ chơi, vợ cho bố mẹ vài đồng mà anh cũng càu nhàu nói vợ bòn rút. Có lẽ, cái câu nói vợ bòn rút của anh đã khiến vợ tự ái và đó là nguồn cơn khiến cuộc hôn nhân của anh tan vỡ.
Ảnh chỉ mang tính minh họa.
Đôi khi hạnh phúc rất giản đơn nhưng đôi khi nó lại mong manh khó tả. Chỉ cần một tổn thương nhỏ, chỉ cần một lời nói thiếu suy nghĩ mà hủy hoại cả một cuộc hôn nhân từng gắn bó mặn nồng. Nhưng điều quan trọng đó là ‘giọt nước tràn ly’, là khi nhiều thứ nhỏ nhặt tích tụ thành cái lớn, là khi tình yêu đã nhạt và họ thật sự không thể sống cùng nhau nữa. Anh cũng đã kết thúc cuộc hôn nhân của mình như thế, một cách đơn giản.
Nhưng… có vẻ như anh không hề hối tiếc. Sau bài học ấy, sau cuộc hôn nhân mà chính anh là người hất đổ ấy, anh không hề hối tiếc, cũng không cảm thấy phải suy nghĩ hay ân hận gì cả. Anh vẫn nghĩ mình không sai, anh cũng luôn nghĩ mình thừa tiêu chuẩn để có được một người vợ khác, tốt hơn người vợ cũ của anh. Vì anh giàu có, anh đẹp trai nên anh có quyền như vậy.
Sau 3 năm, người ta không thấy anh lập gia đình. Cái tuổi của anh cũng đã khá cứng. Anh cũng cần yên bề gia thất, cần có con cái. Người ta cũng thiện chí giới thiệu cho anh người này người nọ, họ thầm tiếc cho một người đàn ông cứ lầm lũi, ở một mình, giàu có lại đẹp trai như anh mà không có phụ nữ bên cạnh. Nhưng chẳng hiểu sao, cứ được vài ba bữa, yêu cô này cô khác, anh lại chia tay vì lý do không hợp. Nhiều người hỏi thì anh nói, họ không đạt tiêu chuẩn của anh. Cũng chẳng hiểu tiêu chuẩn của anh thế nào mà lại khó khăn đến thế.
Dù sao anh cũng là người đã từng có vợ, chuyện lấy vợ lần nữa không phải dễ nên những người mà họ giới thiệu, toàn là những người từng trải, có kinh nghiệm làm vợ và đã biết thế nào quý trọng giá trị của hạnh phúc.
Sau này, người ta mới biết, tiêu chuẩn của anh không phải những cô gái có gia đình đó. Dù họ có tốt, có đảm đang anh cũng không cần. Anh cần những cô gái còn trong trắng, những người chưa từng lấy chồng, cũng phải là còn trinh tiết. Thế nên, vài ba cuộc tình sau đó cũng tan vỡ chỉ vì anh đã ‘biết’ được người yêu của mình không còn trong trắng.
Nghe anh nói tới cái gọi là tiêu chí của mình, nhiều người thở dài ngán ngẩm. Thật ra, người như anh không phải hiếm. Một người đàn ông giàu có, đẹp trai nhưng lại bị vợ bỏ như anh không nên đặt quá cao tiêu chí như vậy. Tại sao anh lại tự cho mình cái quyền ấy khi mà những người con gái chưa có gia đình cũng sẵn sàng theo anh, lấy anh làm chồng. Đàn ông luôn đòi hỏi người phụ nữ của mình phải ‘ngoan hiền’, còn người phụ nữ lại không có quyền lựa chọn. Có khi họ phải chấp nhận bị từ chối phũ phàng dù đó là người đàn ông đã có vợ như anh.
Nếu anh cứ như vậy, không biết tới bao giờ anh mới lấy được vợ. Không phải người phụ nữ còn trong trắng giống như anh yêu cầu không có, mà bởi, họ không thể chịu được cái tính tự phụ của anh. Chắc rồi đây, nếu anh không thay đổi lối sống, không thay đổi cách suy nghĩ, anh sẽ chẳng bao giờ có được cái gọi là hạnh phúc của mình! Đừng đòi hỏi quá nhiều vào phụ nữ và cũng đừng tự đặt mình ở vị trí cao hơn người, nhất là khi mình đã không còn ‘vẹn nguyên’.
Theo Khampha
0 nhận xét:
Đăng nhận xét