Lỗi lầm trước đêm cưới
Anh và nàng yêu nhau đã 2 năm nay. Tình yêu đến tự nhiên, 2 người thực sự cảm thấy yên bình và hạnh phúc khi bên nhau. Anh là người đàn ông chu đáo, chung thủy và có chí cầu tiến. Đó là những đức tính vô cùng quý báu của một người chồng tương lai. Nàng xác định, đời này nàng sẽ lấy anh làm chồng.
Sẽ là như thế nếu như không có ngày nàng gặp chàng - giám đốc thị trường công ty đối tác của nàng. Lần đầu tiên trong đời, trái tim nàng đập điên cuồng vì một người đàn ông như thế.
Chàng cũng đã có vợ sắp cưới ở nước ngoài, nơi mà sau khi hết đợt công tác này, chàng sẽ về làm đám cưới với cô ấy. Nàng cũng đã có anh - người mà nàng định sẽ lấy làm chồng mình. Nhưng, nàng và chàng, dường như vẫn không thôi được khao khát dành cho nhau.
Ảnh minh họa
Từ lần đầu tiên gặp chàng, nhìn nụ cười và nghe tiếng chàng nói, nàng không lúc nào không nguôi nghĩ về chàng. Trong khi ấy, anh chẳng hề hay biết gì cả. Anh vẫn ôn tồn và chu đáo, quan tâm đến nàng từng li từng tí, âu yếm nhìn nàng ngủ, vụng về lau giọt nước mắt cho nàng mỗi khi nàng giận dỗi.
Nhìn những cử chỉ ấy của anh trong đêm khuya, nàng hối hận. Nàng đang làm gì thế này? Sao nàng nỡ đối xử với anh như vậy? Anh tin và yêu nàng dường ấy cơ mà. Nàng phải ngay lập tức chặt đứt, giết tận gốc cái tình cảm ngoài luồng vừa nhen nhóm này thôi.
Nhưng vì công việc mà những cuộc gặp gỡ của nàng và chàng vẫn phải tiếp diễn. Và càng gặp gỡ chàng, tiếp xúc với chàng, nhận những lời tán tỉnh của chàng, nàng càng không thể điều khiển được trái tim mình nữa.
Chàng - phong độ, manly và rất mực ga lăng. Chàng - lịch lãm, từng trải, thực sự cho nàng một cảm giác hoàn toàn khác biệt so với anh. Chàng cho nàng những phút giây đắm say mãnh liệt, những cảm xúc khiến cho con người ta muốn nổ tung. Chàng - một cơn sóng đầy khát khao và chiếm hữu, đầy đam mê cháy bỏng và dục vọng nồng nàn. Còn anh - yên bình như mặt hồ phẳng lặng, tĩnh lặng như màn đêm.
Anh hồ hởi lên kế hoạch cho đám cưới. Thực ra kế hoạch này anh và nàng đã bàn bạc từ vài tháng trước, chỉ không lường được có một sự cố là chàng đột nhiên xuất hiện mà thôi.
Trái tim nàng đang hướng về chàng nhưng lí trí thì luôn nói cho nàng biết rằng, anh mới thực sự là người đàn ông nàng có thể yên tâm tuyệt đối để gửi gắm cả đời. Với anh còn là tình nghĩa 2 năm yêu nhau, gia đình 2 bên đều hết lòng ủng hộ quan hệ của 2 người. Anh cũng chưa khi nào làm gì có lỗi với nàng cả.
Còn chàng chỉ là người đi lướt qua cuộc đời nàng mà thôi. Chàng và nàng vốn dĩ đều đã thuộc về người khác. Chàng chẳng thể chia tay vị hôn thê lớn lên cùng nhau từ nhỏ. Nàng cũng chẳng thể từ bỏ anh - người hết lòng yêu nàng. Nàng hiểu và chấp nhận điều ấy.
Đám cưới do một tay anh chuẩn bị. Ngày lên xe hoa ngày một đến gần. Nàng lơ đễnh với chính sự kiện trọng đại của đời mình. Nàng sắp là gái đã có chồng, chàng cũng sắp trở về làm đám cưới với vị hôn thê và định cư luôn bên đó. Biết rằng đó là định mệnh nhưng sao nàng và chàng vẫn không không thể ngừng nhớ về nhau. Phải kìm nén cảm xúc con tim thật là một việc khó khăn biết bao.
Đêm trước ngày nàng cưới cũng là đêm trước ngày chàng bay. Chàng bảo, không muốn nhìn thấy nàng mặc váy cô dâu nắm tay người đàn ông khác. Nàng và chàng hẹn gặp nhau. Tình cảm dồn nén bấy lâu như chỉ trực bùng phát vào lúc này. Cái cảm giác sắp mất nhau mãi mãi ấy thật đau đớn và xót xa làm sao.
Bao thứ lí trí nhắc nhở nàng bấy lâu nay phút chốc bay biến hết. Và, nàng đã lao vào vòng tay chàng, không ngần ngại. Nàng nhủ thầm, chỉ một lần thôi, cho nàng được làm theo tiếng con tim mách bảo! Anh nhắn tin cho nàng, dặn nàng đi ngủ sớm, chúc nàng ngủ ngon, nàng cũng chẳng hề hay biết.
Một đêm cuồng nhiệt và nóng bỏng. Sáng hôm sau, trở về, nàng sẽ là cô dâu của anh. Và chàng sẽ là chú rể của người con gái khác.
Nhưng khi màn đêm tan đi, ánh mặt trời chiếu rọi rạng rỡ, nhìn căn phòng khách sạn với chăn đệm lộn xộn, nàng giật mình hoảng sợ. Nàng đã làm gì thế này? Nàng đã phản bội anh thật rồi ư? Nàng hãi hùng với sự thật bày ra trước mắt, vùng bỏ chạy.
Ảnh minh họa.
Anh dắt tay nàng vào lễ đường. Đối mặt với anh, cảm giác tội lỗi và nỗi sợ hãi khiến nàng run rẩy. Đám cưới - sự kiện thiêng liêng của đời nàng mà nàng không thể nở nổi một nụ cười cho ra hồn. Anh tưởng nàng hồi hộp và lo lắng - tâm trạng chung của các cô dâu sắp về nhà chồng, nên càng nắm chặt tay nàng hơn, như nói với nàng rằng: “Đừng lo, đã có anh ở đây!”.
Nàng chỉ muốn òa khóc. Anh làm sao ngờ được rằng, đêm trước ngày cưới của nàng và anh, nàng đã làm một chuyện vô cùng kinh khủng mà đến giờ, nàng vẫn day dứt không yên về cái đêm ấy.
Chàng đã rời xa, chẳng còn hiện diện trong cuộc sống của nàng nữa. Nhưng cái đêm mà chàng mang lại ấy vẫn ngày ngày ám ảnh nàng không nguôi. Lạ thay, những cảm giác nhung nhớ và yêu thương chẳng còn, giờ còn lại trong nàng chỉ còn là cảm giác tội lỗi vô bờ khi nhìn người chồng nhất mực yêu mình.
Có lẽ nàng sẽ phải dùng cả đời này để chuộc lỗi với anh cho một đêm nông nổi ấy…
Theo Pháp Luật Xã Hội
0 nhận xét:
Đăng nhận xét